晓入邯郸十里春,东风吹下玉楼尘。
青娥莫怪频含笑,记得当年失步人。
yǒng咏shǐ史shī诗··hán邯dān郸
xiǎo晓rù入hán邯dān郸shí十lǐ里chūn春,,dōng东fēng风chuī吹xià下yù玉lóu楼chén尘。。
qīng青é娥mò莫guài怪pín频hán含xiào笑,,jì记dé得dāng当nián年shī失bù步rén人。。
唐代诗人