放慵

王畛 〔元代〕 王畛

愁到心常结,事过心自凉。

幽忧漫成疾,慵放且何妨。

笼鹤声难出,床龟息稳藏。

浮生付天地,澄虑博山香。

复制 复制
目录
作品原文 作者简介

拼音版

fàngyōng

chóudàoxīnchángjiéshìguòxīnliáng

yōuyōumànchéngyōngfàngqiěfáng

lóngshēngnánchūchuángguīwěncáng

shēngtiānchéngshānxiāng

作者简介

王畛

王畛

畛字季野,都中之子,官至成都路判官。至正间,与弟畦流寓吴中,与陈叔方、郑明德并以文行著于时
热门搜索