梅下故人呼不应,石桥溪寺水泠泠。
回头听得陈惊坐,一似春风吹梦醒。
chén陈gōng公zhé哲méi梅huā花bǎi百yǒng咏··qí其yī一
méi梅xià下gù故rén人hū呼bù不yīng应,,shí石qiáo桥xī溪sì寺shuǐ水líng泠líng泠。。
huí回tóu头tīng听dé得chén陈jīng惊zuò坐,,yī一shì似chūn春fēng风chuī吹mèng梦xǐng醒。。
元代学者、诗文家