贺新郎·睡起流莺语

叶梦得 〔宋代〕 叶梦得
shuì liú yīng yǎn cāng tái fáng lóng xiàng wǎn luàn hóng shù chuī jìn cán huā rén jiàn wéi yǒu chuí yáng jiàn nuǎn ǎi chū huí qīng shǔ bǎo shàn chóng xún míng yuè yǐng àn chén qīn shàng yǒu chéng luán jīng jiù hèn
jiāng nán mèng duàn héng jiāng zhǔ làng zhān tiān táo zhǎng 绿 bàn kōng yān xiàn lóu qián cāng shuí cǎi pín huā dàn chàng wàng lán zhōu róng wàn yún fān shí dào sòng hóng鸿 duàn qiān shān shuí wèi chàng jīn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《贺新郎·睡起流莺语》是宋代词人叶梦得创作的一首词。这是一首怀人之词,是作者早期作品。词的上片写主人公初夏午睡后醒来,天暖寻扇,见扇上所画之美人而产生对意中人的深深的思念;下片写遥望江上,烟雨迷檬,伊人归舟却渺无踪影的怅叹。这首词借暮春景色抒发怅恨失意的无限相思、青春虚掷的无限感慨,写景清新明快,词风婉丽,抒情深婉,情深意长。

作者简介

叶梦得

叶梦得

宋代著名词人

叶梦得(1077—1148),字少蕴,号石林居士,吴县(今江苏苏州)人。居住乌程(今属浙江)。宋哲宗赵煦绍圣四年(1097)进士,宋徽宗时官翰林学士。南渡后,任江东安抚制置大使,兼知建康府、行营留守,积极参加抗金的斗争。晚年居吴兴卞山,以读书吟咏自乐。其词受苏轼影响,特别是晚年的词作,“能于简淡时出雄杰”,间有感怀国事之作。也能诗。

参考资料

热门搜索